Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2015

phung cung: le poète maudit / thi sĩ không được công nhận khi còn sống.

phùng cung, le poete maudit [1928- 1997)


                   PHÙNG CUNG, LE POÈTE MAUDIT...
                                                                   
                                                    ảnh chụp lại trên  Google/ Images

Phùng Cung tham gia Nhân văn giai phẩm ở miền Bắc vào những năm 1955- 1957.  Sau đó bị bắt giam 12 năm trong các nhà tù Hỏa lò (Hànội), Bất Bát (Yên bái) vv... Tác phẩm khiến ông bị rơi vào vòng lao lý là Con ngựa già của chúa TrịnhDạ Ký, ngụ ý đả kích những văn nghệ sĩ bẻ cong ngòi bút, không nói thật lòng tiếng nói của mình, bị lưu đày trong cõi tung hô.

tác phẩm đã in:

- con ngựa già của chúa Trịnh ( truyện ngắn ) -- dạ ký (truyện ngắn) -- mô phật (truyện ngắn) -- mộ phách (truyện ngắn) -- chiếc môi hồng (truyện ngắn) --  quản thổi (truyện ngắn) --  ...
 xem đêm + phùng cung + truyện, thơ ( in sau khi tác giả qua đời )  WIKIPEDIA



                                                                                   thơ phùng cung  


                                                CHIẾC LÁ RỤNG

                              Lặng lẽ đầu chiều
                              Chiếc lá rụng
                              Chao đảo
                                           ngửa nghiêng
                               Ân hận chót lặng lẽ với gió
                              Vọng trả tiếng chim cho quá khứ
                               Liệng liệng
                                           nhớ cành
                                               tìm chỗ sạch
                               Dọn mình vào vĩnh viễn.


                               VẮNG

                                Dưa héo sào phơi
                                Em đi đâu
                                Chĩnh nước gốc cau
                                Ôm khoanh trời cũ
                                Lá bưởi đầu hồi
                                Loáng thoáng phân chim.


                                 NGHIÊNG LỤY

                                 Tình cờ gặp em
                                  Em đã là sư bác
                                  Nhìn trước nhìn sau
                                  Em khẽ khóc
                                  Mái tám quan
                                  Thánh thót tiếng chim ca
                                   Sợ đường tu dang dở
                                   Em vội lau nước mắt
                                   Vạt áo nâu
                                                   giọt giọt?
                                   Đắm màu cát-bá ngày xưa
                                   Chót nhớ mải               
                                   Một chiều nghiêng lụy
                                   Nước mắt em sư
                                   Lã chã trăng non.


                                    CÔ LÁI ĐÒ

                                    Sông đẹp dòng
                                    Đò vui rời bến
                                    Cô lái vươn mình
                                    Trôi dáng nhạn
                                    Gió ngỡ buồm quen
                                    Vạt áo nâu non
                                     Khép vội tà

                                                              (TRÍCH TỪ  SONG HUONG ONLINE>


                                     ĐẤT NƯỚC

                                     Đất nước ơi
                                     Tôi mến người
                                             Như khi em bé ngủ
                                      Tôi thương người
                                      Như thương mẹ ốm
                                      Vì đâu
                                      Người khoác manh áo đỏ

                                      Thừa sai - cũn cỡn
                                      Tủi nhục tháng ngày
                                       Long đong chiều sớm
                                       Ôi có bao giờ
                                       Người đau đớn như thế này không ?


                                       SAY

                                       Ai chuốc rượu
                                       Cánh buồm say lảo đảo
                                       Quanh quẩn quãng sông chiều
                                       Quên  nẻo ra khơi.


                                       VẤN VƯƠNG

                                       Thiên cung  ngày trước thế mà vui
                                        Hài hòa vườn cấm trên trời phạt ta
                                        Đầu xanh rời bến Ngân hà
                                        Xuôi thuyền đi trả nợ hoa dưới trời
                                        Chúa Xuân ơi ! Hỗi chúa Xuân
                                        Biết tin ta phải về trần hay chưa ?

                                         ...

                                         Trách lòng quen lỗi lầm xưa
                                         Lại trao vòng gấm bên bờ Nhật chiêu
                                         Cành thông vương mãi lưới điều
                                         Làm cho nở sớm sợ chiều vơi hoa
    
                                          [...]

                                                                   [TRÍCH TỪ  THI CA.NET]

                                                                     thơ PHÙNG CUNG



               


                                                       
                        
                                                           



0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ