the old scholar, a poem by vu dinh lien ( 1913- hanoi 1996)
flower of love - fleurs d' amour - cụm hoa tình yêu
The Int'l Amateur Poetry Society, U.S.A. 2008
the old scholar
a poem by vu dinh lien
TRANSLATED BY NHU HOA- LE QUANG SINH
Each year, when the apricot trees are in flower
Anew, we see the old scholar
Display China ink and red paper
On the sidewalk crowded with passers
Many people hired him to write
And clicked tongues in sign of printing
For his skillful cursive hand
As phoenix and dragon dancing and flying
But, every year they grew fever and fever
Where then are all those customers?
The red paper did not bother to keep its deep tone
And the ink coagulated in the sorrowful inkstone.
The old scholar still sat there
Passers ignored his presence
Yellow leaves fell on the red paper
Gentle rain was sprinkling under the open heavens.
Again this year, the apricot trees are in flower
But we see no more the old scholar
Where are now the souls
Of the ancients in the past millenia ?
English translation from Vietnamese poem ' Ông đồ già'
by Nhu Hoa-Le Quang Sinh
le vieux lettré
TRADUCTION FRANCAISE DE L' ORIGINE VIETNAMIEN
' ÔNG ĐỒ GIÀ ' PAR NGUYÊN KHOA
Les pêcheurs étaient en pleine floraison
chaque année
Encore une fois, le vieux lettré se montrait
En faisant etalage de son encre de Chine
et de ses papiers d'un rouge fonce
Sur le trottoir plein de monde allant en randonnée.
En payant le caligraphe de son écriture,
de nombreux clients
Avec admiration faisaient l' éloge de son talent
' D'un trait de plume, il tracait bien des caractères
chinois élégants
Ressemblant aux dragons en vol et aux
phénix à là danse .'
Mais année après année, venaient de moins
en moins de gens
Òu sont des clients, à présent ?
Les papiers rouges si tristes se sont déjà décolorés
L' encre tellement mélancholique a croupi
dans l' encrier.
Le veil homme s' asseyait là - bas tout le temps
Pourtant ne' sen soucaient plus les passants
Les feuilles jaunes ne cessaient de
se réprandre sur terre
Pendant que dehors il chacrinait.
Cette annee, les pêcheurs sont en fleurs de nouveau
On ne trouve plus le vieux lettré sur le trottoir
Oh! Chères âmes des mille ans d' autrefois !
Òu êtes- vous de nos jours ?
traduction francaise de l'origine vietnamien ' Ông đồ già' par Nguyên Khoa .
ông đồ già
thơ vũ đình liên
Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu giấy đỏ
Trên phố đông người qua.
Bao nhiêu người thuê viết
Tấm tắc ngợi khen tài
Hoa tay thảo những nét
Như phượng múa rồng bay.
Nhưng mỗi năm mỗi vắng
Người thuê viết nay đâu
Giấy đỏ không buồn thắm
Mực đọng trong nghiên sầu.
Ông đồ vẫn ngồi đây
Qua đường không ai hay
Lá vàng rơi trên giấy
Ngoài trời mưa bụi bay.
Năm nay hoa đào nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ ?
VŨ ĐÌNH LIÊN
( Sđd : tr. 530- 531 - 354 )
vài hàng tiểu sử :
Tên khai sinh: Vũ đình Liên,
sinh : ngày 12 tháng 11 năm 1913.
quê : Châu khê, Bình giang, tỉnh Hải dương
hội viên hội Nhà văn Việtnam
từng : dạy học, chủ nhiệm khoa tiếng Pháp ,
trường Đại học Sư phạm
mất: 18 tháng 1 năm 1996 tại Hànội.
đã xuất bản :
đôi mắt thơ ( thơ, 1957)
sơ thảo lịch sử văn học Việtnam ( nghiên cứu, 1957)
nguyễn đình chiểu ( nghiên cứu , 1957)
thơ baudelaire ( dịch, 1995) được giải thưởng
hội Nhà văn VN năm 1996.)
Vũ đình Liên tâm sự :
' Năm 13 tuổi tôi đã làm thơ hoài cổ. Bài Hồn xưa đã
được đăng trong tập Những ánh thơ hay.
( một nhà xuất bản ở Hải dương in [ trước tiền chiến ] .
( theo NHÀ VĂN VIỆTNAM HIỆN ĐAI -
hội Nhà văn VN xuất bản, Hànội, 1997 - tr 388 )
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ