Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

nước chảy qua cầu / river of time / trần thị bông giấy :' một lịch sử kỳ lạ ...


 
                              nước  chảy qua cầu / river of time :
                             ' ....một lịch sử kỳ lạ ...'
                                                         trần thị bông giấy

               (...)
                                                                    IV

   Cũng như với Thế Phong Phan Diên, Văn Quang là người bạn nơi chân trời xa vẫn thường xuyên nhận được của tôi những lời chia  xẻ trong chuyện chữ nghĩa và cả trên đời sống mỗi phía.  Câu nói ngày nào của Lê duy Linh: ' Chị là nhà văn rất cô đơn mà tôi từng biết ...' - rõ ràng ở thời điểm này đã không còn đúng.  Bởi vì, như một đắp bù của Định mệnh trong cuộc sống tâm hồn rất cô lẻ, tôi đã được đền bù bằng những người bạn.  Những người bạn thay thế vai trò người anh sẵn sàng lắng nghe những nỗi niềm của tôi mà chưa từng có thái độ quay lưng với tôi .

      Ngày 31/3/2004, tôi gửi về Văn Quang lá thứ :
      Cali 31/3/2004
      Anh chị Văn Quang thân mến ,
      BG đưa in cuốn ' Con tằm' xong, thấy lòng trống rỗng quá, lại bắt tay ngay vào một tác phẩm khác, một món nợ ân tình không thể nào không trả trước khi lìa bỏ đời sống.  Đó là cuốn' Nước chảy qua cầu ' được dịch sang anh ngữ, bởi một người học trò cũ, mang tựa đề RIVER OF TIME .  Cuốn này có in một lịch sử rất lỳ lạ.
      Số là năm 1987, BG có một cô học trò Việtnam 10 tuổi theo học dương cần với BG.  Thời gian một năm đầu, bốp mẹ cô ta trả tiền đàng hoàng. Qua năm thứ nhì, bà mẹ đến xin cho cô ấy nghỉ, lý do :' Hai vợ chồng ly dị, không đủ sức cho cô theo học nữa .'. BG mới nói thằng với mẹ cô ta :' Nếu vì lý do gì mà chị cho cháu nghỉ, em không cản. Nhưng, nếu bào rằng không đủ tiền, thì xin chị cứ cho cháu
tiếp tục, không cần trả học phí.  Một trăm đô-la một tháng, có hay không, với em cũng thế.  Nhưng, nếu một tháng không có một trăm đô-la, một tài năng có thể tàn lụi đi...' . Bà mẹ không nhẫn, vì biết BG cũng  rất nghèo ( trên nước Mỹ mà sống bằng nghề dạy học trò như BG, thì phải kể là thuộc hạng nghèo lắm) BG phải năn nỉ : ..Ở Mỹ, mình có thể cho con mình rất nhiều vật chất, nhưng cơ hội để cho nó thấy tình thương giữa người và người... thật hiếm!  Không phải em đang ban ân huệ cho cháu mà chính là cháu đang giúp em đáp đền cái ơn dạy dỗ  em đã nhận từ vị thầy ở trường Nhạc Sài gòn ngày xưa ..'  Nhờ vậy, bà mẹ mới bằng lòng .
     Sau đó, BG dạy cô ấy liên tiếp 7 năm.  Cô học trò giỏi, tình cảm thầy trò thân ái như tình gia tộc.  Khi cô lên đại học San Francisco, phải xa nhà, mới chấm dứt việc học ở San Jose với BG.   Năm 1997, trở lại thăm BG, cô hay rằng BGTNHoàng đã bỏ nhau.  Cô [ ta] nói thật ngậm ngùi "... ' Ngày bé, đi lên đi xuống cái cầu thang nhà cô  mỗi tuần mà có bao giờ con ngờ rằng một ngày như hôm nay cô đau khổ đến thế !.... Lại hỏi qua chuyện văn chương, BG trả lời :' Sách của cô rất được độc giả yêu mến, nhưng cá nhân cô bị cô lập hoàn toàn trong văn giới hải ngoại.  Do đó, sách không đến  được tay độc giả.  Họ chi có thể đọc trong các thư viện , rồi tìm đến vơi cô..' Và BG có nói :'... nếu như cô lọt được vào giới độc giả Mỹ, chắc chẳng ai bị ai cô lập'.
    Chỉ vì câu nói ấy, mà một năm sau, cô học trò đưa đến cho BG bản dịch Nước chảy qua cầu bằng
tiếng anh .  Cô [ ta ] kể : '... Trò chuyện với cô xong,  con về, nghĩ, phải làm một cái gì cho cô.  Tấm lỏng của cô đối với con thời niên thiếu qua lớn, chính cô đã soi đường cho con thấy cái ' Thiện' của đời sống.  Con quyết định dịch thử cuốn  Nước chảy qua cầu ..  Lúc đầu, dịch được 1, 2 chương, con đưa 2 cô bạn cùng lớp, một Tàu-Mỹ và một American, đọc để chỉnh giùm các lỗi chính tả, văn phạm.  Họ đọc xong, la lên : ' Bản dịch của mày hay quá, như vậy, bản chính còn hay hơn nữa ?  ' Nhờ vậy, con hứng thú mà dịch hết cuốn sách.  Cô có biết, sau khi đọc xong toàn bản, cô bạn Tàu-Mỹ của con đâm trở thành nhà thơ !  Tiếp đó, con đưa ông thầy văn chương nhờ duyệt lần nữa.   Ông [ thầy] khoanh đầy các ngôi sao lên bản dịch, ám chỉ đoạn này, đoạn kia rất hay.   Và ổng nói :
' Nếu  RIVER OF TIME  mà được một người Mỹ viết lời tựa thì sẽ thành công.  Lối viết lạ, lôi cuốn với tính nhân bản đầy dẫy trong các câu chuyện kề .'
    Cô  ấy chuyển lại lời thầy cho BG, BG mới bảo:'  Sao con  không nhờ thầy con viết giùm bài tựa?'. Câu trả lời của vị thầy :' thầy không đủ thẩm quyền để viết bài tựa cho một tác phẩm đẹp như vậy '. Câu đáp của BG :' Chính câu trả lời rất khiêm nhường của thầy con đã là cái giá trị' rất có thẩm quyền' để viết tựa cho cô, bời Nước  chảy qua cầulà một tác phẩm phô bày tính khiêm nhường và chỉ những độc giả nào có tính khiêm nhường mới hiểu và thẩm thấu được chiều sâu của nó...'
    Thế là bài tựa được gửi đến BG qua tay cô học trò.

    Anh chị Văn Quang thân mến ,
    Chuyện xảy từ năm 1998.  BG chưa một lần gặp ông Mark Berkson; có mời ông ta và cô học trò đi dùng cơm tối, nhưng sau đó bãi bỏ, vì giờ giấc tra1iu cựa nhau.  Rồi ông [ giáo sư] chuyển qua dạy ở một tiểu bang khác, cô học trò ra trường đi al2m xa.  Mất liên lạc từ đó.
     Nhưng chuyện ân tình này vẫn cứ đeo đẳng canh cánh bên lòng BG.  BG tự hứa phải xuất bản cuốn sách  để vinh danh tấm lòng không những cho cô học trò,lại còn cả ông thầy không quen biết kia.
   Tuy nhiên, trên hết xuất bản RIVER OF TIME cũng có nghĩa là đền cho quê hương Việtnam một điều gì đó.  Cái tư tưởng này sở dĩ có, bởi vì, từng đọc thấy trong nước Mỹ, rất nhiều tác phẩm viết về Việtnam trước và sau cuộc chiến tranh Nam Bắc, nhưng toàn viết rất sai lạc, hồ đồ, có lợi cho phía miền Bắc và xỉ vả thậm tệ phía miền Nam.  Điển hình là tác phẩm ' Heaven and Earth'  của bà Lệ Lý , một phụ nữ xuất thân vùng Quảng ngãi, đã từng là đặc công CS, sau lấy một anh GI, theo
anh này về Mỹ.  Cuốn sách của bà ta lại nhờ một anh co-writer Mỹ viết theo lời kể của bà, rồi đưa làm phim, được giới Mỹ  ngợi khen rầm rộ.  Tuy nhiên, hầu như TẤT CẢ những người Việtnam xuất thân [ở] miền Nam, khi xem phim hay đọc cuốn đó, đều phẫn nộ. 
    Mang ý nghĩ đưa RIVER OF TIME ra, BG muốn nói lên cho giới trẻ Việtnam mới lớn sau này, và cho người Mỹ: những kẻ không hiểu rõ về cuộc chiến Việtnam và con người miền Nam Việtnam, biết rằng : ' đối nghịch với một phía của bà Lệ Lý hay các nhà làm phim Mỹ ồn ào, cũng còn có một nước Vietnam dịu dàng đầy tình cảm như NƯỚC CHẢY QUA CẦU, chứ không chỉ là một miền Nam đầy những ghê rợn, chết chóc và thú hằn đối với người Mỹ [ vào] thập niên 1950- 1970 .'
     (...)
     Rốt lại thấy chỉ Văn chương mới là người bạn  và người tình yêu dấu nhất của BG. Một người mà BG có thể ' bỏ rơi' , chứ nó không bao giờ bỏ rơi BG, trái lại còn đem cho BG thật nhiều  'Hạnh phúc tuyệt vời '.
     Ít hàng thăm anh chị.  BG gửi kèm theo đậy bài viết của [ giáo sư] Mark Berkson có đăng trong tác phẩm' Con tằm' để chia xẻ với anh chị phấn nào nỗi đam mê ghê gớm hiện nay.
    Thân ái. 
    TTBG 
     (...) 

     trần thị bông giấy 

(  trích từ Những mẩu rời dấu ái / Trần Thị Bông Giấy - Văn Uyển xuất bản, San Jose 2008 - tr.  254- 259 )



                                                                     1. ABOUT THE AUTHOR
    
    Trần thị Bông Giấy was born in Huế ( Central of Vietnam ) and grew up in Saigon, capital of the Republic of Vietnam.
    Graduated as a violonist from the National  Conservatory of Arts & Music in 1967; and B.A. in literature from the Univeristy of Arts in 1970.  She has performed with numerous orchestras  and bands in Vietnam as a violonist before and after 1975.  She moved to  Paris ( France ) with her family in 1982, and then to San Jose, Cxalifornia in 1986.
    Her first novel in Vietnamese : Nước chảy qua cầu / River of Time was first published in 1989, documenting her music tours in Vietnam and life in Paris.  This work was readily inspired deep appreciation in many readers worldwide.
    Since then, she has been the Editor in Chief of Văn Uyển Magazine, a Vietnamese quartely literary magazine.  She has also written and published 14 more books afterwards.
     Now is living with her unique daughter in San Jose , CA.


                                                                 2. ABOUT THE TRANSLATOR

    Trần Thy Hà was born and raised in Saigon.  She moved to California in 1988 at the age of eleven and began to take private lesson from the author shortly afterward.   As one of the best students, she appreciate the author's artistry.   This led to the translation project of River of Time in 1996 , and she finished the translation a year later  at the age of twenty.
    She earned a B.S. in Chemistry from the University of San Francisco in 1999 and was a recipient of the university's Mel Gorman Scientific Award.  Since graduation, she worked abroad in London and performed research in phosphate and oxygen distribution in program by Sea Education Association and Woods Hole Oceanography Institute.
    She currently work in clinical data management of Clinimetrics and resides in San Jose, CA.


                                                              3. INTRODUCTION

    Mark Berkson received his B.A. from Princeton University, his M.A. from the Center for East Asian Stufies ar Stanford's Dpartment of Religious Studies (...)  He has taught at Stanford University and the university of San Francisco. (...)
     He is currently Assistant Professor of religion at Hamline University in St. Paul Minnesota, where he specialize in Asian religions comparative religion. 
[]

     

    

 

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

two colors of tigone flower / t.t.kh - trans . by roberto wissai / nkbá

hai sắc hoa ti gôn / t.t.kh.
two colors of tigone flower by t.t.kh. 

    Lời dẫn.-

      T T.T.Kh...  chỉ cần đôi ba bài,  đã làm nổ tung biết bao trái tim yêu đương, từ thập niên 30 kéo dài tới nay , trên 70 năm ngoài, đọc giả vẫn không quên mối tình ngang trái của nàng T.T.Kh.       Năm 1994, T.T.Kh Nàng  là ai  / Thế Nhật ( Thế Phong) đã  gây sóng gió ,  lần đầu in 10.000 bản hết sạch, tái bản  đâu dó vài lần, kể cả nối bản  . Hơn 70 bài  báo trong và ngoài nước phản ảnh, kẻ khen , chê nhiều, nhưng, trước hết tất cả đều  phải đọc. 
       Và,  cách đây vài năm Amazon.com tung lên mạng Kindle ,  tán phát bản in của nxb Văn hóa-thông tin , ( Hànội ,1994 ) giống hệt ở Việtnam (  gọi  là used book, bán 1 copy /30 usd, trong khi giá bán ở Việtnam , lần đầu 95 Vnđ, tái bản  120 Vnđ . ) Tác giả  đòi trả bản quyền, bài  trên  báo Calitoday.com -   sự im lặng đáng sợ kéo dài  tới nay của những kẻ được gọi là piracy về  nạn Copyright infringement!
     Dưới đây giới thiệu cùng bạn đọc Hai sắc hoa ti-gôn  qua bản chuyển ngữ của  Roberto  Wissai / NKBá  phổ biến trên   <web  Vietnam Exodus >.

                                            hai sắc hoa ti-gôn / t.t.kh
                                             two colors of tigone flower 
                                                 TRANSLATED BY   ROBERTO  WISSAI /  NK.BÁ



                   During the fall of yore, as the sun was going down 
                               And the fading sunlight blending into my hair
                               I insconciantly picked up the fallen tigone off the ground, 
                               Pending the arrival of my beloved. 

                               While tugging at the nearly vine of white flowers, 
                               He would frostily gaze into the distance 
                               Where the roads got lost in a windy late afternoon
                                                                                   of struggling sunshine 
                              And where the midst started settling on the sand. 
                              He would pass his fingers through my hair
                              And sigh upon seeing me filled with joy 
                              He cautioned: ' I am fearful out love would be like 
                                                                       the shape
                                                                                of his flower. 
                                                                                   A heart baddly broken !'

                               I didn't know then as I know 
                               The shape of the flower's petals could stand 
                                                                                              for seperation
                               So I laughing replied :' The white color of the flower 
                               Could only mean unchanging furity.' 

                               I didn't know once I couldn't keep my word 
                               Love would forever be in agony in this world 
                               He was so far away ! And I was so sad on 
                                                                             my would-be
                                                                                  happy day of wedding,
                               With celebrating crimson-colored,  
                                                                 spent firecrackers 
                                                                                 strening on the ground...

                               Ever since fall has come ond gone,
                               And how long this frigid heart of mine would go on ?
                               My husband understands I still miss the man on the fall, 
                               That' s why my indifference still lingers.

                               I still wall on by,  in the sidewalk of life,
                               By the love and sex without passion of my husband.
                               With each fall season dying away, years after year
                               Hides in my heart, the image of my man of yesteryear.

                               Today, I sought escape from sadness
                                                                                in a novel of romance.
                                I noted that everyone compared 
                                                                      the petals of the flower of yore
                                With the rose color of a broken heart, 
                                With the red color of blood fresly run! 

                                I recalled what the man had told me
                                In the fall of long time ago...
                                Now I understood what I was told 
                                And the love I had betrayed! 

                                Nowadays, I am fearful of the fading light
                                                                of late afternoon in the fall,
                                Of late afternoon when red flowers 
                                                             start falling down on the ground,
                               Of winds gathering in the deserted horizon 
                                                                                         absent of clouds,
                               Where the man is waiting far a ferry
                                                                                 at the edge of a river.

                               If he knows I am  already married 
                               Oh! my God! Would he thin of the flower of yore 
                               Which looks like a fading broken heart. 
                                            and is red like crimson blood !

                               translated by roberto wissai / nkbá
                               NOV. 8, 2011.

                                        < web Vietnam Exodus

Thứ Ba, 8 tháng 10, 2013

what a sight ! 550,000 GI ' s in vietnam - a poem by the phong

we promise one another - poems from an asian war
published by the  IMEP.   Washington,   D,C, 1971.

                                                      what a sight! 
                     550, 000 GI' s in Vietnam 
                                                         by  the phong
                             TRANSLATED  BY  ĐÀM  XUÂN  CẬN


      Thế Phong is an airman working with the press office of the Vietnamese Air Force.
      He spent two years working for the American military in Vietnam and was a lecturer
      in politics at the Vũng tàu training center which produced cadres for the Government
      of the Republic of Vietnam's pacification program.  Working closely with the American
      military in South Việtnam, he has had an opportunity to observe the effect the presence
      of Gi's has had on Vietnamese society.  Many of his  poems contain lurid details of the 
      action of Americans in Việtnam.  Included here are excerpts from a long poem.
        DON LUCE and ...





             Well,  well
             Our friends 
                              The Americans have arrived in our country.
            They have manpower,
            They have money, 
            They have munitions
                              ( the recipes of the magic formulas, ) 
            And there are 500,000 of them.
            Deserted places 
                                     Become military bases .
            Petrified, 
            Stupefied, 
            We Vietnamese see American establishments mushrooming: 
            Cam Ranh Bay, Chu Lai, Tân sơn Nhứt, Biên Hòa ... 
            How many have died ? 
                                            We don' t know .
            The dead never aked to be counted 
                                       Or even to be remembered.
            We can only be sure of one thing : 
                                       We will never suffer over- population. 
            For the survivors
                                        Each grain of rice we eat
                                        Is imported from wast fields in California. 
            Germany and Korea are divided countries too, 
                                        But they' re doing all right  - -
             While we suffer in the most cruel and obscene way, 
                                                                          What an irony !

             I' ve been walking the roads of my beloved land;
                                One fternoon when I stopped, terribly hungry,
            What have I tell you ?  
            Where can I ask 
                                      For a clean breathing space ?
  
            In thousands of bars from muddy Pleiku, 
                                                              Kontum buried in the mud, 
                                                              To dusty Nha Trang, Đà Nẵng, 
            Our girls brazenly ply their  trade to sex- straved GI's  - - 
                                                  Coloreds, 
                                                  Whites,
                                                  Reds,
                                                  Blacks, 
                                                  Democracy protectors ! 
                                                  Freedom fighters ! 

              I' ve seen them all ! 
             Anyplace they set foot on 
                                                They are followed by our women and girls, 
                                                          The fun-makers par excellence.
             As for you, 
                                 You must produce passes 
                                         When ou come down to any of these places. 
              Don't yous see signboards
                                                      Reading  Locals,  Keep Out  ?

              Without respite 
                                         Day and night 
                                         Our country exposes itself to rockets and bombs,
              Hundreds of raids are being carried out daily .

              In an office there was a Vietnamese woman
                                         Whose officer husband was away;
              She had  a cute son, 
                                         He could mumble a few words.
              He wept and screamed,
                                         Scared of his mother's American visitors; 
             Unlike her, 
                               He was not a bit impressed by dollars; 
             Shaking his head 
                                Shouting louder, 
                                        Broken into tears, 
                                                      He called his father's name.

             His father had long been denied a leave, 
                                He was leading his troops
                                Against the nemy in the highlands, 
             The woman worked for the Americans 
                               To get money, 
             And that would be that - -
                                            She thought. 

             The American oficer who employed her 
                                           thought differently, 
              He said:  I will help you, 
                             Your husband is an army officer,
                             He is my best friend ...'
             Not long after that
                            He fell madly in love with her. 

             One rainy evening 
                           He proposed to drive her home. 
                                                 It rained,
                                                       It rained, 
             The car smoothly on the road
                         When suddenly he pressed the brake pedal. 
            The car didn't overturn
                         But she was trapped .

            Holding ther tight
                         In his two hairy arms 
                               He kissed her savagely, 
                        Then raped her in the back seat.
            He gave her all the MPC * he had, 
                                                         A lot of money


                   
            That night
                                 Her child went to bed early, 
                     Unaware the officer had taken the place of his father. 
            In the bed of his parents 
                     The next morning 
                                                He got up 
                                                      Amazed to see so many MPC. *
           He did not like them 
                                 And tore them to pieces
                                                      Calling to his mother. 
           Startled
                          She rushed to him
                                                         Handed him a parcel of candies
          Telling him it was from his father in the war zone. 
          Jubilant
                         He held tight his present, 
                                                        Mumbling his father's name ... 

          I have a question
                      To ask good American like Bernard Fall,  
         Who wrote The two Vietnam,  dicussing problem in both 
                                                                The North and  South.  
         Who died in Vietnamese soil
                             In the field trip  with the US marins in Quảng Trị. 
         I want to ask good Americans
                                                          Like the  Us missionary
         Who tried to learn about us
                              And to do good things in the name of Christ .
         You are people of wisdom, 
                              People of strength; 
                                                 But are you honest enough
         To admit the silly mistakes your fellow country men committed 
                                                 In the name of friendship !


         I for one cannot entertain
                             The prospect of your girls becoming prostitutes 
                                                       And boy pimps. 
       This land of ours count on you, 
       Men who are not Communists,
       Men who have convictions, 
       Men who have dignity, 
       Men do not allow wives to work for Americans 
       Men who bring salvation.


      I know you will feel hunilated. 
      I tell you
                     You must learn American 
      If you want to know
                                What the hell is going on  ...

      SAIGON, OCTOBER 22, 1968
    thephong

( from   WE PROMISE ONE ANOTHER  /  Don Luce,  John C. Schafer & Jacquelyn Chagnon  selected. 
           Published by The Indochina Moblile Education Project. Washington, D.C, 1971   -  p.  33 - 39 )

-----
*  Military Payment Certificates ( MPC) are issued to service-men as currency for military-operated facilities and services provided in Vietnam.  They are issued in lieu of  ' the green dollar' .   
   ( DON LUCE' S NOTE ) 



    

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

meditations on visiting atelier cézanne - a poem by leah forslund

cụm hoa tình yêu /  flowers of love /  fleurs d' amour
the  vietnamese international  poetry society, usa 2008.

                                    mediations on visiting atelier cézanne
                                                      a poem by  leah forslund

                      One hundred years 
                                    After his death 
                                   The door to his shrine 
                                   Open to the masses
                                   I but a privileged pilgrim 
                                   A witness - I inhale deeply
                                   The plethora of scent 
                                   Aging  fruits
                                   A wicker basket
                                   Darkened by harvests of the past 
                                   A long shelf balanced
                                   Across the western wall
                                   Dusquenoy's  cupid keeps company 
                                   With the three skulls of death 
                                   Enlightenment radiates 
                                   From the northern exposure 
                                  A burst of light 
                                  Color spreads wantonly 
                                  I am humbled in each direction 
                                  Le choeur fantôme
                                  Intone hyms of praise 
                                  Fragrances
                                  Peaches, apples and summers long ago 
                                 And talk of the fields they have known
                                 Stars they raised up to
                                 Rain, love of the sun 
                                 Dreams of freshness of an old apple
                                 Home is Aix-en-Provence 
                                 Sainte- Victorie 
                                 He paints their secrets
                                 With celestial vision
                                 And transparency
                                    Lead Forslund


                                méditaions en visitant l' atelier de cézanne
                                                        leah forslund

                                Cent annnés 
                                Après sa mort
                                Les portes de son sanctuaire sacré 
                                Ouvrent au public 
                                Pas un pas pe1lerin privilégié  
                                Mais un témoin 
                                Profondement j'ai à inhaler
                                Un excès de parfum des fruits mu^rs
                                Dans un  panier noirci en osier 
                                À cause de
                                Plusieurs récoltes passées
                                Accompagné de trois crânes de mort 
                                Sur un rayon qui
                                À travers le mur occidental est allongé 
                                Grâce à l' exposition boréale 
                                L'éclaircissement a rayonné
                               Un jet de lumière dont la couleur 
                               S'est répandue gratuitement en effet 
                               Le choeur fantôme 
                               Entonne l'hyme à féliciter
                               Les fragrances, les peaches, les pommes
                               Le long des Étés 
                               Sont connus des champs 
                               Les étoiles au ciel dispersées
                               La pluie, l'amour du soleil 
                               Les rêveries de la frai^cheur d' une vielle 
                               pomme au passé 
                              Sainte-Victoire d' Aix-en-Provence
                              est son pays
                              Il peint leurs secrets
                             Avec la vue céleste
                             Et transparente
                             Leah Porslund
                             Traduit par Le Si Dong


             ABOUT THE AUTHOR
             Leah Forslund . Born Riverside, California. Graduated :  from California State University, Sacramento .   Bachelor's  in Degree in Counseling Psychology.  Work :  Psychotherapist at a Scaramento Counseling Center.  Has contributed to several anthologies and in preparing to debut her first poetry collection.  Leah is a co-founder of Riverside Poetry Society, had participed in / developed local poetry readings and writing workshop in her home in Sacremanto, California.  She traveled in Vietnam for one month in 2002 and looks forward to returning.  Has a part in Flowers of Love, Vol. 4-2002 .  Attended the 5th Biennal International Poetry Convention in Sacremento, California on 15- 16- 17/ 09 /2006. Lives now in Paris, France.

             VÀI HÀNG TIỂU SỬ DỊCH GIẢ
             Lê Sĩ Đông. Tên là bút hiệu.  Sinh 21-11-1938.  Trước 1975 : hiệu trưởng  trung học Đệ nhị cấp.   Thơ, văn cộng tác với các thi văn sĩ ,  Hư Chu  , Đông Hồ,  chủ báo Đời mới Trần văn Ân  v.v ... Tốt nghiệp đại học Văn khoa Saigon. Sĩ quan QLVNCH,   giáo sư trường Văn hóa quân đội...  Định cư tại Hoa Kỳ 10 - 1992.  Hiện sống tại Sacramento, California.
             -------
       (  cụm hoa tình yêu / flowers of love /  fleurs d' amour -
          published by The  Vietnamese International Poetry Society, USA 2008

           


                                     



  




Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

the purpose of the vietnamese amateur poetry society in usa ...

cụm hoa tình yêu  /  flowers of love
fleurs d'amour -
Hội thơ  tài tử Việtnam hải ngoại  xb - USA, 2008.



                                                   Thoughts on a Career in Poetry
                                                                Roger Weaver

     When  I began teaching poetry at OSU, there were many two prevailing schools of thought:
     1) that poetry writing couldn't be taught, and  2) that everybody could teach it.  Having experiented that it could be 'caught' , from the 1960's I have continued to pitch it
      But  do I inderstand what makes  lyric poem ?  I continue to try, but the very nature of the lyric defies definition and that has made lyric poet subject to persecution.  Witness Stalin' s ' canaries,' the poets Anna Akhamatova. Osip Madelstam, Boris Pasternak  and Marina Tsvetayeva.  Or Spain's Franco who undoubtedly had Frederico Garcia Lorca murdered, Chile's Pinochet who persecuted Pablo Neruda and the prisoner / poets of Guantanamo Prison, someof whom are teenagers.   What is it about the elusive ' singing ' poets-remember Auden's line ' It is   a god who sings' - that so threatens dictators and tyrannical leaders of nations?  Whatever it is ,  Platowarned parents about poets who do not understand what they write and suggested leaders of nations? Whatever it is, Platowarned parents about poets who go notunderstand what they write and suggested in his  ' 'Republic'  where he sets forth his Utopia, that they keep their children away from them.
    Despite Plato's prestigious warnings, I continue to write lyrics ( at my best) , and to teach in pursuit of the elusive lyrics which are in five books of poetry : The orange and other Poems, Press- 22, John Laursen, publisher;  Twenty-One Waking Dreams, Trout Creek Press, Lawrence Hawkins, publisher; John Bennett, publisher; Travelling on the Great Wheel , Gardyloo Press, Jogn Bennett, publisher; Reading the Stones; New and Selected Poems, Press-22, and Poetry Enterprises; and finally, The ladder of Desire, Pygmy Forest Press, Leonard Cirino, publisher.  Since first being published in The Massachusetts Review in the 1960's , I have  continued to sent out poems which have found homes in well over 70 literary mgazines.   Anthologies include the first issue of Doctor Generosity's Press, which included Diane Wakoski.
    The founding of an international poetry anthology To Topos with  its first issue in 1997, and which continues to this day has energized and amazed me because ( like the lyric) I cannot see how it has survives, but it has, and so have I .

     Roger Weaver 
      taught Poetry in the English Depatment of Oregon State University for over 30 years . ( December 2007
           ( page 476 )


                                                                  Remarks on Flowers of Love
                                                            Be Davison Herrera 

     The pupose  of the Vietnamese International Poetry Society is to introduce all people in Vietnamese Culture and Arts Pratices through Poetry.   The member's hope is to tie bonds of our planet, our fragile island home, inspite of the fact that we live in a world made unsafe by ware and terrorism.   The Society's President, Nhu Hoa  Sinh Quang Le states.' We hope  The Flowers ol Love will help to bring Love  and Peace ( in mind) for everyone' through enjoying reading the biennial anthologies as well as of publications of the V.I.P.S. Press.
      The Vietnamese literary tradition is ancient, influcend over the years by both Chinese and French literary forms.  Its classical form, for example, used rigid form of versification similar to that of Chinese poetic.  Hovewer, Vietnamese poetry has never been static and is often sung, which intensifies its many levels of meaning.   Many highly respected Vietnamese poets have written in Chinese and French, as well as Eastern  and Western concepts.
     Flovers of Love include  work from 4 continents : Asia, Europe, North nad Central Africa and North America.  Within this global context, overseas .
      Vietnamese poets from Canada, France, Germany, Holland, Belgium, Swetzerland, Norway, Australia, Saigon are respected .
    The entire Flower of Love series  is graced by passionate attention to the delicate range of human emotions.  This latest addition maintains that focus, offering the reaer yet another glimpse of intricacies intertwined with essence .

   Be Davison Herrera
  Associate Editor, V.I.P.S. Press


                                                 Remarque sur Fleurs  d' Amour
                                                                 Ali Amaoui

        Ce receuil de poèmes s' intitule Fleurs d' Amour  .  Il mérite un tel nom.  Celui qui le feuillette, le parcours ou le lit à tête reposée ou à sa guise, y trouvera de belles fleurs de toutes sortes.   Ce qui augmente le charme de ses fleurs si variées, c'est avant tout, leurs couleurs et  vicaces, le parfum exquis qu' elles exhalent et surtout leur provenance.
      Ces  fleurs d' amour  viennent de quatres coins du monde: la plupart sont bien sur vietnamiennes, leur beauté, leur magie évocatrice, leur musique si douce nous imprègnent de l' âme vietnamienne pleine de délicatesse et d 'une rare sensibilté.
    À lire tous ces poèmes, on aborde le jardin enchanté des muses, un paradis terrestre où le verbe se fait fleurs exhalent mille parfums sonores pour embellir notre monde .
     Vibrant et sincère homage soit rendu à tous ces poètes;  à Sinh Quang Le  vaillant soldat et fils ainé de Muses, grâces à qui le present Fleurs d' Amour a pu voir le jour... Sans vouloir blesser sa modeste, le travail qu'il  fait pour la poésie et les poètes est grandiose, le présent florilège en parle éloquement.
     Dans notre monde actuel, livré à ses plus vieux démons de haines et destruction, l' humanité désemparée et menacée, ne trouve rien de plus rassurant, rien de plus beau que de se voir offrir des fleurs d' amour!  Quand cela vient des Coeurs sincères et paisibles, le rêve de tous sera surement réalisé: Paix Pour Tous. Amen !

    Professor Ali Amaoui
   Poète-écrivain tunisien 
   Lauréate de l'Académie francaise
   Gafsa, Tunisie ( North Africa )


                                                      Remarks on Flowers of Love , Vol.1-98
                                                                        Dennis Schmitz, Ph.D

     First of all , let me congratulate you in fourth anniversary of the Vietnamese Amateur Poetry Society's founding.  Thank you for inviting me  to join you today - this First International Poetry Convention in a grand way to celebrate the occasion.
     Poetrry makes us worthy of the beauties of the world. If we have suffered, poetry can be our healing, I felt that way about many of the poems in Flowers in Love , the anniversary volume which commemorates the founding of V.A.P.S.  For example, the desperate voyage from the homeland that so many had to take, which Hương Nam speak about her poem  Small, No-Name Boats.  Are also the voyages of life itself.  She says ' There were no lights / no food / no drinking water.../  Not even a drop for their life / So many died silently in the ocean ' - what  a poweful way to embody the  limitless journeying humans must do !  How meaningless life would sem if we  not able to talk back to our fates !
    Flowers of Love has many poems which I 've found memorable.  Making a new home is painfulbecause  one must at the same time keep what one has always been - otherwise, one is faithless and a liar.  Many of the poets are caught in that paradox. In  his poem A kind of Folower for Vietnam,
Nguyen Phuc Song Huong longs for awareness, his memory and his pain, in recognizing the sort of flower that represents an exile' s situation. ' I asked my friends if they want another / ' A kind of 
perennial.'   They answered / ' the one not sown in the ground / But nicely open in our torn soul .'
     Nhu Hoa Le Quang Sinh is ironic about the new nature of new freedom and the faults of the new country itself when he visits the symbol of the new country:' Leaving the  base of the Statue of
 Liberty, / as if I were falling from the moon / between reality and dream; between good and 
evil ; / law and justice.' It makes onr morally dizzy to consider.
    Thu Van, Pham Ngoc, Ho Mong Thiep, and Le van Ba  - all realize  thet memory can sustain them.
'Confined for over half of my life / My hair faded from counterless ups and down, / A migrant bird of freedom, I long for space / Before you can await my return, be courageous to say good-bye.' 
Thu Van says, addressing native country.
     Thanh Thanh 's wisdom directs our vision in several poems. In the poems 'The Year 2000 ', he suggest that we are citizens of the world, and our self-reliance, the quality which make us humain, will carry us through. ' But anywhere on the globe, in any event ,/ There will always be conscience, common sense.' He promises. The poem is so full of hope.
     Our own wishes the year 2000 should be : not to deny ourself any emotion, or anyone else's pain, to continue to love the intriguing otherness of many culture - let us be the baggageless travelers poets must be.  Thank you .

    Professor Dennis Schmitz, Ph.D
    Poet Laureate of California, USA

                                                    (  from SAIGON POST -  Westminster, CA - No 144  Sept. 14- 1998 )


                                                                               Liatitia
                                                                              Alain Piat 

                                                    Il pleut dans la vallée coulent les larmes, 
                                         Nous pouvons bien prier, nous sommes sans armes,
                                         Je suis resté lontemps sur son lit d' hôpital,
                                         À côté de cette chose qui avait mal, 
                                        Je ne sais pas combien de temps dure toujours, 
                                        Si s' arrête la vie quand se lève un beau nuage,
                                        L'Enfant est partie sur une grande image, 
                                        Je n'ai gardé pour moi  que l' ombre du passé,
                                        Comme tous les rêves qui sont effacés, 
                                        Je peux toujours marcher chercher le silence, la paix,
                                        Il y aura toujours ces ondes, ces frissons, 
                                        Qui viennent murmurer, dans mon coeur, un prénom,
                                        Il faut que ce repos souffre du silence 
                                        Pour que chaque monde reste sans distance.
                                        Les souries d' enfants sont la thérapie 
                                        Des marques d' attention qui restent dans l' oublie.
                                        Il  nous faut pour vivre un peu d' espérance
                                       Même quand les regrets meurent dans l' enfance.
                                       J' au1rai voulu donner ma vie contre son sort.
                                        Mon Destin dans tes mains est plus fort que la mort.
                                       Sur chaque monatgne tombera la neige:
                                        Chaque flacon : une notre de solfège.
                                               ALIAS PIAT
                                                                                Paris

                                                           Liatitia 
                                                           Alian Piat

                                Rain and tears, they fall to the ground 
                                No prayer of mine can slow them down. 
                                I stood alone at his hospital bed 
                                watching the suffering and pain. 
                                How long to wait foe the end of this  fight ?
                                I see the night extinguish his earthly light.
                                The child is gone without a sound 
                                Joining the angles on their special cloud.
                                I see his shadow still about 
                                 Keeping company with the phantoms of the past.
                                 I walk in the woods, 
                                 Seeking out their silence, their loneliness.
                                But there remain the shadows of the past 
                                that whisper in my heart a familiar name.
                                This slumber demands also my silence
                                So that the world remains in  its place.
                                Another child's  smile brings relief 
                                and recalls past moments of joy.
                                To live, we need hope
                                Even if our regress soon fade away.
                                I would have traded life for life 
                                But fate is stronger than I.
                                Snow fulls on the mountain
                                Each flake a musical note.

                                    ALAIN PIAT ( Paris)
                                    translated by FRITZ BALKAU from Australia

                                                Liatitia 
                                               Alain Piat

                               Cơn mưa nước mắt đổ mau 
                               Lời kinh vang vọng nguyện cầu Ơn Trên 
                               Hằng giờ tôi đứng cạnh em
                               Nằm trên giường bệnh rỉ rền cơn đau 
                               Làm sao biết được bao lâu
                               Nếu đời kết thúc hôm sau đâu ngờ
                               Thiên thần cất cánh đêm mơ
                               Dáng hình để lại cõi thơ em về 
                               Ôm ấp hình bóng mộng mê 
                               Một thời qua khứ xóa đi mất rồi
                               Lang thang nơi chốn  núi đồi 
                               Tôi tìm tĩnh lặng cho đời bình an 
                               Nhưng còn nghe tiếng thở than 
                               Thì thầm tên họ: Li -Tian mất rồi !
                               Nỗi đau an nghỉ không lời 
                               Để cho thế giới mọi người gần nhau
                               Nụ cười con trẻ nhiệm mầu 
                               Chữa lành cơn bệnh quên sầu tâm tư 
                               Nuối tiếc tuổi trẻ phù du 
                               Sống trong hy vọng đời dù ra sao
                               Muốn đem sinh mạng đổi trao 
                               Mà rồi số phận xen vào nghiệt thay
                               Thôi đành định mệnh trao tay
                               Tử thần khuất phục em bay về trời
                               Nỗi buồn núi phủ tuyết rơi 
                               Mỗi nụ tuyết trắng một lời nhạc ru !

                                                          ALAIN PIAT- Paris - September 2002
                                   bản việt ngữ: NHƯ HOA LÊ QUANG SINH 

           ( cụm hoa tình yêu / flower of love / fleurs d' mour -
             published by  The Vietnamese International Poetry Society, USA, 2008)