Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

introduction to ' we promise one another/ poems from an sian war' ( published by the indochina mobile education project, washington d.c. 1971


introduction to ' we promise one another/ 
poems from an asian war.
C.  1971 don luce+ john ,c. schafer 
 + jacquelyn chagnon 


                             introduction to 'we promise one another/
                 poems from an asian war'                                                                                                                          by don luce


                                               introduction to 'we promise one another /..     .(p. 4)
                                                       
These are the poems of the young of Việtnam. They express the hopes and sorrows of  youth which has known only war.  There is little joy. Joy does not come often to a land where brother is sent kill brother.  But there is love which shines through in rare moments. Tragically, the love is often for a friend lost in the war.

There is hatred too.  This is the consequence of brother being pitted against brother.  It is the result of a foreign army trying to protect the corrupt and power hungry.

Underlying all these in these poems is the closeness of the family and the great love for Việtnam.  The respect and veneration of the ancestors is told here, the struggle to be worthy of the family is recorded in the writings of the youth.

These are  the poems that have sent to the young to jail -- and the poems that we written in jail.  Some were smuggled out of the jails like Côn Sơn and Chí Hòa, meticulously copied by hand and passed from youth to youth.  Others were printed in underground newspaers and distributed in the crowded corridors of the schools and at th ecret meeting places of the youth.  Many of the poems have been put top music by the popular young songwriters; Tôn thất Lập, Trịnh công Sơn, Miên Đức Thắng. There are sung wherever the youth meet ... at workd camps, in crowded cafes, by lovers, in the prisons and during street demonstrations.

The Vietnamese love poetry.  Their culture ius best understood by their poems.  Though Vietnamese recognize the superior talent of their especially gifted poets and songwriters, they do not consider poetry and song to be the special property of a small group of literati. They are for everyone.  Farmers, soldiers, and students all write poems.  At the end of the party each person attending is usually expected to sing a song or recite a poem.

The interest in poetry is part of the Vietnamese love and beauty, their devotion to aesthetics, which is evident in their approach to the spiritual as well as the physical world.  They are fond of saying of the particularly courageous and inspiring person that his life more closely intertwined than in Việtnam.

But te outsiders have read the poems and undesrtand the culture of Vietnam.  Few have listened to the voices of the people of Việtnam. We can also appreciate their beauty na the evidence they provide of the courage of a people we can still sing after years of unrelieved sadness and war.

The words  are simple, but there is a depth of meaning.  There are, however, difficulties in appreciating poetry filtered through literary and cultural sensibilities very different from our own. To
many Western readers these poems may seem overly sentimental and even perhaps self-indulgent. We may tire when we hear continually of poor suffering Việtnam, doomed love affairs, prison tortures, war and death.  But one must remember that these are all a part of life in Việtnam to day, and Vietnamese cannot avoid them.  In the poem 'The Present', the poet tells of sitting down to write his girl-
friend a love letter bur finds the word "I love" slanted by the explosion of rockets, shaking his hand holding the pen. He ends by saying " Some day when there's peace/ I kill write to you  different poem."

When one considers all that has happened to Vietnam, it is remar-
kable  that Vietnamese have not lost their ability to hope. In a collection of songs called 'Song from the Devastated Fields', Miên Đức Thắng, a popular young  song writer and singer, expresses  what has happened to his land and people.  These songs, particularly 'Mother , Raise Me to Be a Prisoner', are very critical of Thiêu regime and its American allies.  Miên Đức Thắng was put in prison for singing them, but he does not give in to despair. In the title song, 'Songs from the Devastates Fields', he sings:


             From the devastated fields of today we sing these songs;
                                  Despite a thousand frightful years our life is still happy,
                                  Though weariness is printed on your dry hands,
                                  We will never give up.
                                  Though our fields now are abandoned we will still work for tomorrow,
                                  Though our fields now are destroyed and lie fallow,
                                  Tomorrow flowers will blossom and the future will be bright.
                                  So let us go and recultivate our fields,
                                  So we can live and die in our homeland;
                                  And tomorrow our land will flourish with new ricefields,
                                  Tomorrow our land will be blossom with more smiles,
                                  Tomorrow our land will be greener than the mountains and hills,
                                  For tomorrow we are determined to live in our land.

In the West we are taught to suspect those who wear their hearts on their sleeves. Many of us cling to the belief that an emotional cry from the heart should be restrained and are ashamed or reluctant to give in to our true feelings.  With us there is the real danger that the levels of self-control we achieve may make us forget the validi-
ty of the feeling they are designed to mask.  And it is wrong, it would seem, for Americans who can absorb the horrors of a Mỹ Lai and saturation bombing of a land and people will only ripples of guilt in the face of suffering.  These poems are affirmations of feelings on the part of a people who have long been treated by many Americans as if they had no feelings.  By reading  their poetry we can learn what has if they had no feelings.  By reading their poetry we can learn what has happened to them; and hopefully,what has happened to us. []

(    p.1- 4 WE PROMISE ONE ANOTHER/ poems from an Asian war).



   ---



                          p. 40 WE PROMISE ONE ANOTHER/ ...


                           B U L L E T S
                              By Mien Đức Thắng
                

          Oh,the allied countries have given our people
        Bright pretty bullets made of copper!
        The Vietnamese people need food and clothing,
        So generous allies increase their aid,
        And supply us with more bright pretty bullets.
        The Vietnamese strave to death,
        They cannot eat a million bright pretty bullets.
        We, father and son, meet each other
                            under the flying bullets,
        We, brother, meet each other
                            under the flying cannonballs,
        We, fellow villagers, meet each other
                            under the guns in the square;
        In the name of peace
        The allies support the two regions
        With the bullets of their civilization.    

          (p. 40 WE PROMISE ONE ANOTHER/ poems from an Asian war)
    
    


                                                          Miên đúc Thắng [i.e. Phan văn Thắng 1945-    ]
                                                                                    sinh tại Huế (Trung bộ)
                                                                    -   đãlập gia đình:  1 vợ+ 4 con gái.
                                                                    -   hiện định cư tại CHLB Đức từ 1989
                                                                    -   xuất thân từ các trường đại học Khoa học Saigon
                                                                                         (1965-1967).
                                                                     -  đại học Vạn Hạnh Saigon ( 1968),
                                                                    -  ban Cao học trường đại hoc Dalat (1972)
                                                                  
                                                                   - học nhạc tại trường Quốc gia âm nhạc Saigon,
                                                                                      thấy dạy là nhạc sĩ Văn Giảng.
                                                                   - 1965- 1966 : góp mặt trong tuyển tập 
                                                                                      'Hành trình đồng hương'
                                                                   -  1970 xuất bản 3 cuộn băng 'Việtnam: 1+2+3)

                                                                            các ca khúc tiêu biểu

                                                                     -  'Hát từ đồng hoang'(1960)
                                                                    - ' Lớn mãi không ngừng (1965) ...
                                                                    -   ' Sống chờ '  (2005)  v.v...

                                                                                    (ảnh+ tiểu sử:  Nguyễn Việt)

họa sĩ đinh trường chinh trả lời phỏng vấn ," lý do.tác phẩm văn chương 'photocopy' xuất bản ở tp. hcm " / trần tiến dũng thực hiện -- www.tienve.org/

tựa chính,' phỏng vấn đinh trường chinh:
"chung quanh sự kiện các tác phẩm văn chương
xuất bản dưới hình thức 'photocopy' ở saigon'
trẩn tiến dũng thực hiện


                              'lý do tác phm văn chương 'photocopy'
                                xut bntp. hcm.'
                                                        đinh trường chinh



                                                  tưởng nhớ phạm công thiện    [1941- usa 2011]/ 
                                                                                  tranh đinh trường chinh
                                                                          (trích từ  blog phamcaohoang)


lời tòa soạn.  Trong văn học Việtnam đương đại, có những tác phẩm không được chính thức xuất bản tại Việt nam; mà chỉ đến với độc giả như văn bản được photocopy; thậm chí có những nhà thơ/ nhà văn chỉ thực hiện bằng phương tiện ấy.  Để tìm hiểu những góc nhìn khác nhau [trong] văn giới, nhà thơ Trần tiến Dũng [sống ở tp. HCM] tổ chức cuộc phỏng vấn rộng rãi; bằng cách gửi một số câu hỏi đến nhiều người ở trong nước, và ở hải ngoại. Tiền Vệ đăng tải loạt bài này, theo thứ tự hồi âm của những người tham dự cuộc phỏng vấn.  TIỀN VỆ


Trần tiến Dũng (TTD):  Thời gian vừa qua, ở Sài gòn xuất hiện hình thức xuất bản bằng cách 'photocopy', và phân phối một cách không chính thức đến những người yêu văn nghệ. Ông/ bà nghĩ sao về hình thức xuất bản ngoài luồng này?  Tại sao có hình thức xuất bản ấy/ Và, liệu hình thức xuất bản ấy có ảnh hưởng  gì đến diện mạo nền văn học Việt nam đương
đại , không? 

 Đinh trường Chính (ĐTC); Với tình trạng chậm tiến về mặt nghệ thuật của nền văn học 'chính thức' ở Việt nam + hệ thống kiểm duyệt của bộ Văn hóa; hình thức xuất bản bằng cách 'photocopy' là một nhu cấu hợp lý của các tác giả 'ngoài luồng'.  Tôi nghĩ từ hính thức xuất bản này, trước tiên xuất phát từ nhu cấu riêng mỗi cá nhân, mỗi nhóm. Xuất bản để đúc kết một giai đọan của chính mình; và muốn chia sẻ với đồng nghiệp -- nếu may mắn hơn, tìm được một cộng-đồng-người-đọc.  Khi bạn gửi một loạt sáng tác mới qua 'email' cho vài chục địa chỉ quen trên mạng; có thể bạn sẽ có cảm giác được 'xả'. 'Xả' từ cái 'ẩn ức', vì nhìn thấy các sáng tác của mình cứ nắm mãi trong ... 'folder' . ( và tin chắc rằng 'chúng'; sẽ không qua được kiểm duyệt để thành 'một bản in bình thường'.  Ngoài các nhu cầu riêng; dĩ nhiên, những người sáng tác lúc nào cũng muốn đạt đến một mục đích nghệ thuật nhất định.  Và nghệ thuật là một cuộc rượt đuổi bất tận, gay cấn. Bạn 'xả' xong với một 'nàng' để lao vào cuộc rượt đuổi kế tiếp với một 'nàng' khác. 

Tôi nghĩ: những tác phẩm 'photocopy' chỉ được 'lưu truyền' trong giới văn chương; chưa được nhiều với các độc giả xa lạ [trong]  nền văn học Việt nam đương đại. May mắn là các tác giả có thể phổ biến toàn bộ tác phẩm, nhờ vào các trang mạnh thuần túy văn chương -- như Tiền Vệ , hoặc (một cách nào đó) 'tiếp thị' chúng trên các diễn đàn văn học nghiêm chỉnh như 'talawas' [ đã tự đóng cửa]. Và như thế, một phần nào các tác phẩm photocopy/ebook
 có thể được (ngầm) đánh giá, bởi 'giới trong nghề '-- như một diện mạo mới nền văn học Việt nam đương đại, vượt ngoài biên giới địa lý.  Các tác giả/tác phẩm /'photocopy' này góp phần làm 'cục cựa' một cái gì đó -- một thứ văn học ngoài luồng hoàn toàn bị bỏ quên bởi những người mang danh làm văn học trong nước. Nếu cứ đẩy mạnh cách phổ biến này, biết đâu sẽ tạo ra một thứ 'mode' khá ấn tượng cho những người đi sau; và, chọn con đường 'đứng ngoài lề' đấy thách thức này. 

 TTD : Ông/ bà đã đọc được bao nhiêu tác phẩm thuộc loại xuất bản bằng cách 'photocopy' này rồi? Theo ông/ bà, những tác phẩm ấy có đề ra khuynh hướng sáng tác nào đáng kể không? Liệu các khuynh hướng ấy có quyến rũ gì với những người mới bước vào nghiệp cầm bút, trước những ... hệ thống kiểm duyệt  ... ?
---
... - tạm lược ít dòng; có thể ít; hoặc nhiều .(Bt)

ĐTC: Tôi đã đọc được một số tác phẩm qua 'email'; hoặc dưới hình thức 'photocopy'.  Trên căn bản, tôi thấy 'chúng' là những nỗ lực cá nhân... hầu hết các tác phẩm này mạnh mẽ + đầy cá tính. 'Chúng' là những nỗ lực những tay 'hảo thủ' trên sân; về những đường bóng cá nhân,' cách' lách qua con mắt trọng tài 'văn hóa quốc doanh'. Dĩ nhiên, tác phẩm'photocopy' thì không có tình trạng 'bán độ'; hay chịu 'lép vế'.  ... 

Sau 1975, theo tôi; một số ít tập thơ dưới đạng 'photocopy' -- là những tập thơ 'nặng ký', nhất là về mặt nghệ thuật, đáng đi vào văn học sử, sau này.  Tôi không nghi ngờ rằng: vẫn có một số tác giả trong hội Nhà văn [Viêtnam]; rất có tài; và, tác phẩm của họ vẫn đạt được giá trị nghệ thuật cáo. ...

Tôi [cònnhận thấy một số tác giả đã có tác phẩm, được in bởi các nhà xuất bản trong nước; sau khi 'chính thức' tham gia 'sân chơi photo'; thì, tác phẩm của họ 'đã' hơn trước -- mặc sức 'dục tính''phản kháng'.. (cũng là 2 đặc tính không thể luồn qua khỏi 'lưới] kiểm duyệt).

TTD: Biết rằng các tác phẩm xuất bản dưới dạng 'photocopy' , đều tới tay độc giả; như một thứ quà tặng -- ông/bà thấy điều đó có thỏa đáng, không ?  Ông/bà có vui lòng mua một tac phẩm xuất bản dưới dạng 'photo', có đề giá; hoặc, thậm chí quên đề giá bán, không?

ĐTC: Tôi sẽ rất vui lòng mua một tác phẩm tôi thich; dú nó được in ra dưới dạng nào; và, tôi đã từng viết 'email' xin tác phạm 'tự xuất bản', tôi thích. 

TTD: Cám ơn sự cộng tác của ông/ bà.



   TRẦN TIẾN DŨNG
    thực hiện

       htttp://www.tienve.org/
                                             


                                               

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

tam đại đồng dường họ ĐINH đều là họa sĩ; đinh cường [1939- usa 2016] -- đinh trường chinh+ tranh đinh [ đinh như tranh] / đinh bạch dân giới thiệu

tam đại đồng đường họ ĐINH đều là ...
đinh bạch dân giới thiệu






         tam đại đồng đường họ ĐINH đềuhọa:
               đinh cường+ đinh trường chinh
                + tranh đinh [đinh như tranh]
                                       đinh bạch dân giới thiệu
  

lời dẫn:

 xin thưa ngay, tôi Đinh bạch Dân; lại chẳng họ hàng gì với họ Đinh họa sĩ... -- bởi; chỉ nói ngược bút danh dân bạch đinh --  qua đời thì vẫn trắng tay thôi; khi Chúa ngắt hơi thở.

bút danh này có từ 1966, khi tôi giã từ lecturer in politics/ Trung tâm xây dựng nông thôn Vũng tàu ( bầu sữa căng tòa đại sứ Mỹ ở Sài gòn cho bú mớm) về Saigon; để đi học sĩ quan trừ bị (nếu có bằng Tú tài); đi Trung tâm nhập ngũ số 3 (nếu chỉ biết đọc biết viết  + ni a ni b) --   tôi trốn lính, bèn viết một phóng sự TÔI ĐI DÂN VỆ MỸ, đưa đăng trên một nhật báo bán chạy hàng đầu lúc bấy giờ; nhật báo Sống/ Chu Tử chủ nhiệm, để có tiền độ nhật bản thân + vợ con.

  cũng chẳng biết vì sao, thợ sắp chữ+ thầy cò sửa bài, đổi thành Đinh bạch ĐÀN -- chính quyền thời ấy, cụ thể; tay bộ trưởng Nông thôn, tướng Nguyễn đức Thắng săm xoi, cuối tuần cho lính đến mua nhiều số báo + nói vào, nói ra với chủ nhiệm Chu Tử. 

cũng chẳng còn nhớ: ký sự ấy có đăng hết không; tới tháng 7/ 1967, tôi được assimiler cấp bậc trung sĩ không quân, bổ sung vào ban biên tập báo quân chủng Lý tưởng ở bộ tư lệnh Kq tại Tân sơn nhất -- tôi không còn lai vãng tới báo Sống nữa. (quân nhân muốn viết báo ngoài dân sự, phải có giấy phép  Tổng cục chiến tranh chính trị).   

 và, bèn cho in 'Tôi đi dân vệ Mỹ' thành sách, Đại Nam văn hiến xuất bản,'bút danh hãm tài dân bạch đinh'  vẫn được giữ nguyên.

 rồi, bộ sách Cornell University Libraries/ Volume 6  -- Vernacular Monographs (gồm Burma, Cambodia, Vietnam, Chinese, Japan, Other Language Monograph ) đưa vào sách, biết tác giả 'đinh bạch dân  chính là  Thế Phong, 1932 -   ': 

                                      ------------------------
                                                    Đinh Bạch Dân, 1932-
                                                                                         see 
                                                                            Thế- Phong, 1932- 
                                                                    ---------------------------------

tiếp, dịch giả Đàm xuân Cận dịch sang anh ngữ  'I was an American militiaman' (bản in đầu tiên) bản in lần 2, đổi tựa 'The Ordeal of an American militiaman' 
 ( Dai Nam Van Hien Books, Saigon) --  bên Mỹ bây giờ , từ Amazon.com- - WorldCat ...
'most widely held works by Thế Phong'; đến Rulon- Miller Books tròng vào cổ tác phẩm Thế Phong: 'rare and fine books', bán với giá cắt cổ.



                                        the ordeal of an american by  thế phong
                                                  translated by đàm xuân cận, dai nam van hien books, saigon 1970
                                                            (cảm ơn nhà làm phim Lawrence Johnson ở Oregon 
                                                                       sang phỏng vấn, tặng lại tác giả)
    

trở lại với tam đại đồng đường họ ĐINH đều là họa sĩ; ấy là bữa nay, ngày Father's Day, trên Blog PhamcaoHoang post 1 bài thơ ngắn + 3 bức tranh của ông nội+ bố+ cháu nội gái Đinh như Tranh. (trong tam đại đồng đường họ Đinh) 

 nữ họa sĩ 11 tuổi phác họa chân dung ông nội (Đinh Cường) thay bên mắt trái bằng logo cô đầm Starbucks Coffee, quán cà phê ưa thích của ông nội buổi sinh thời,  lui tới thường xuyên, đôi lần dùng nơi này tiếp bạn.

 quả là, tôi bị xúc động mạnh với bức phác họa ấy;  có  ít dòng giới thiệu: có một 'tam đại đồng đường ,họ ĐINH, đều là họa sĩ'.

  ĐINH BẠCH DÂN
    Saigon, J une 20, 2016


     http://phamcaohoang.blogspot.com/2016/06/2379-tho-inh-truong-chinh-ngoi-ca-phe-html




                                                       '        " bộ sách 'Cornell University Libraries/ Volume 6... 
                                                                đưa vào sách. biết tác giả Đinh bạch Dân 1932
                                                                chính là Thế Phong 1932-   "
                                                        


                                                                "... WorldCat' most widely held works by 
                                                                 Thế  Phong.... "




tranh+ thơ của đinh trường chinh
 +  tranh đinh [đinh như tranh]





                                                      đốm cà phê đổ giữa ngày
                                                thành khuôn mặt cũ,
                                                loang đầy
                                                như tranh

                                                bóng người
                                                chạng vạng rơi nhanh
                                                hồn nghe luộm thuộm
                                                chiều loanh quanh chiều

                                                bài thơ sai nhịp liêu xiêu
                                                chân dung sẫm vệt
                                                tiêu điều,
                                                như thơ.

                                                 đinh trường chinh
                                                                      ngồi cà phê cùng thơ+ tranh
                                                                      ngày Father's Day



'ông nội đinh cường' by  tranh đinh"[đinh như tranh]

                                                           tranh đinh [ đinh như tranh-  2005-   ]
                                                                            đang vẽ 'ông nội đinh cường'

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

uplipting poems by thê phong ( dai nam van hien books, south vietnam 1974/ this edition, jan.2011-hcm city)

uplipting poems/ thê phong
dai nam van hien books, saogon 1974
this edition, jan.2011/hcm city





                                                                 asian morning westenr music/ poems by thephong


                                           Death Consciouness



                   When the big dragonfly in flight over the May paddock
                   In two eyes engaged in hunting a certain smaller dragonfly for food;
                   The little kid quit school to stroll along the edge of the paddock,
                   Then stopped,
                             and used a striker with sticky breadfruit resin to catch
                                        the dragonfly turned hunter
                    But this insect was wiser
                             than the kid allowed it to be:
                             it quickly moved elsewhere
                    The kid did not give in,
                              he took the small dragonfly as bait
                     Which enjoyed a measure of freedom
                              at the end of the string in the hand of the kid
                     The dragonfly turned hunter was not good enough
                              to avoid the string
                     It alighted on the victim,
                              then lifted it up to its mouth
                     the kid spun back the string
                              took the dragonfly by its tail
                     he burst out laughing
                     " Here you are, say goodbye to your freedom"
                      I spent the whole morning
                              to search for the truthful meaning of life
                     Looking at the germinating seeds washed
                              in by rain last night
                     This morning
                              I met the kid who quit shool for a stroll
                     The sun was high
                              near the red flower thicket
                              he dug the earth to bury the insect
                     Its is no longer in life
                              its body cuts to bits
                     Ah!
                     Returning to dust,
                             it no longer cared
                             if there was still light in the world
                     The little kid used to feel sad
                              when evening came
                     He was sick with learning,
                              he scorned to hear the teacher's words anymore
                     he now asked me
                     What is the use of all this miserable business
                     And tell me
                     "you are old enough
                               why do you  waste time with a kid's play
                               why did you borrow my sling
                               and you hid behind the gourd plant
                               throwing little stoned at the bees hovering
                               from flower to flower
                      and tell me
                               you kept the light on all night
                               did you study inside the mosquito net"
                      You had a funny face when another bee stung you
                                you little insect
                                but surely you must be curious
                                why it stung you go savagely


                       I know the meaning of life already,
                                my boy
                                it died
                                and it death taught me courage
                       Death or life really makes very little difference
                       The dragonfly hunter had no choice
                                 but to live on a smaller one
                       It died because of you
                                 and no other fellow insect took
                       to revenge its death
                       It was not the same with ants either
                       I live by myself
                                  I have no worry whatsoever
                       because I do not except anything from anyone
                       We are bees
                       We are ants
                       We are dragonflies


                        We are full of hatred
                                   and consciousness of death
                        But let's face it
                                    you are not old enough
                        to grasp why I'm still nursing my deep wound ...

                        THE PHONG
                        Saigon, July 16, 1963

                         
                                              (p. 47-50 UPLIFTING POEMS )
                      
thephong's desk